Sống một mình, tôi chỉ sợ đau khớp gối không người chăm sóc...
“Cách đây chừng 6, 7 năm, cô bị đau khớp cộng với gai cột sống nhẹ, không đi lại được nên đành phải nghỉ làm. Dù đã uống đủ thứ thuốc, đến nỗi đau bao tử luôn mà vẫn không khỏi, cô lo sợ vô cùng vì sống có một thân một mình.” Cô Kiêm xúc động khi kể về quãng thời gian chống chọi với cơn đau xương khớp.
(Cô Danh Thị Kiêm - 66 tuổi, Bình Thạnh, TP. HCM)
Từ 49 tuổi là cô bắt đầu cảm nhận được cơn đau bất thường ở đầu gối phải. Thời điểm đó, cô chỉ uống thuốc ngoài thôi, mấy thuốc giảm đau, giảm viêm này nọ. Uống thuốc vô cái cũng hết đau đấy, nhưng nghỉ vài ngày là đau lại nên cứ phải uống hoài, kiểu như lệ thuộc vào thuốc.
Sau khoảng nửa năm thì đầu gối có dấu hiệu sưng và đau nhiều hơn. Khi đi đứng rất là khó chịu, cô còn nghe được cả tiếng kêu rắc rắc lúc bước lên cầu thang.
Khớp gối đau nhức nên cô phải vịn cầu thang mới leo lên từng bước được
Sợ quá, cô mới đi đến bệnh viện, vào khoa chấn thương chỉnh hình khám thì bác sĩ nói bị thoái hóa khớp gối. Uống thuốc bác sĩ kê đơn sau 3 tháng thì sinh ra đau bao tử mà khớp của cô chỉ giảm bớt chút chứ không hết đau.
Cô mới dừng thuốc kê đơn chuyển qua thuốc nam uống xem thế nào, thuốc bốc ở mấy tiệm Đông y bà con dưới quê mách cho. Uống cũng một thời gian dài mà cơn đau nó chỉ hơi lắng lắng thôi, không dứt được. Cô cũng đau đáu tìm cách giảm đau, nhưng không biết cách nào ngoài uống thuốc, thế nên cô cứ theo thôi.
Hồi đó, đi làm là mang theo cả mớ thuốc. Mọi người trêu cô là “bà Kiêm uống thuốc thay cơm hả”. Nghĩ lại cảnh đó cô còn rùng mình, không bao giờ cô nghĩ chân cẳng có thể trở lại khỏe mạnh như bây giờ.
Thuốc uống không thiếu loại nào, về nhà nhìn đâu cũng là thuốc mà cô thấy không khả quan vì chỗ sưng nó càng ngày càng lớn hơn, cảm giác đau nhức cũng dữ hơn trước nữa. Có thời điểm, đầu gối cứng nhắc, không cử động được luôn, cô phải lết lết trong nhà, muốn đứng lên phải vịn tường.
Nhiều lúc muốn lấy một vật nào đó mà không thể tự đi lấy được, phải lê nhích từng chút một dưới sàn
Em cô sợ cô té nên mua hẳn cho cây gậy để chống lúc đứng lên ngồi xuống. Thiệt tình, đang tuổi lao động mà nhìn cô không bằng ông già bà cả nữa, nghĩ buồn hết sức.
Chưa hết, hôm đi tái khám, tiện kiểm tra luôn cái lưng vì thấy nó nhức nhức, cái bác sĩ nói cô bị gai cột sống nhẹ. Nghe xong, chỉ biết thở dài, đầu óc không nghĩ được cái gì hết trơn. Sau đó khoảng vài tháng là cô xin nghỉ việc hẳn, đi làm mà không đảm bảo hiệu quả, thấy áy náy với đồng nghiệp và cấp trên lắm.
Ở nhà một mình lủi thủi vì không có gia đình riêng, có đứa em gái thì nó còn chồng còn con đâu thể lo cho mình hoài được. Trăm nỗi lo kéo tới, đã không đi làm được lại chỉ có một mình rồi ai lo, ai nuôi. Cô hoang mang lắm, ngày đêm cầu khẩn cho chân cẳng bớt đau, lưng bớt mỏi để có thể đi lại bình thường, kiếm việc làm nuôi bản thân.
Thấy cô lanh lẹ như này nhiều người đâu có tin hồi trước cô bị như thế đâu. Chính cô còn không dám tin mà, như có phép màu ngoài đời thật ấy. Nói phép màu thì hơi quá nhưng chắc do cô may mắn gặp đúng thầy đúng thuốc.
Bữa đó, em gái chở cô đến gặp vị bác sĩ xương khớp kia được bạn nó giới thiệu. Bác sĩ cũng nói khớp cô bị thoái hóa nặng rồi, nhưng vì dạ dày của cô yếu nên bác sĩ không muốn kê đơn giảm đau mà chỉ cho một sản phẩm tên là JEX.
Bác sĩ nói sản phẩm này có Collagen không biến tính, tinh chất màng vỏ trứng, tinh chất nghệ rồi nhiều thành phần khác nữa mà cô không nhớ hết. Nói chung theo bác sĩ thì thành phần sản phẩm hoàn toàn từ thiên nhiên nên uống vào người rất an toàn, không bị đau dạ dày.
Giờ bác sĩ kêu uống gì mà nó hết đau là cô uống thôi, với cả nhãn này giá vừa túi tiền, có 3 trăm mấy à, mà mỗi lọ 30 viên, chứ nếu mắc quá cô lấy tiền đâu xài. Dùng được 3 tháng thì thấy người nhẹ nhõm hẳn, đầu gối với lưng không đau gắt như trước, sáng dậy không phải nắm bóp đầu gối nữa, bước xuống giường được liền.
Uống thêm thì đầu gối khỏe rõ luôn, cô lên xuống cầu thang bình thường, ngồi may vá bình thường. Khi còn đau, đi xe đạp là điều không thể nhưng bây giờ cô đi chợ bằng xe đạp được. Sau khoảng 1 năm uống JEX, cô có thể thoải mái đi ra ngoài, đi chơi này nọ, thậm chí đi du lịch Đà Lạt luôn.
Từ khi uống JEX, tay chân, xương khớp khỏe khoắn, cô có thể đi lại, may vá bình thường
Đi gặp bác sĩ để khám, bác sĩ hỏi còn đau lưng đau gối nữa không, cô mới nói là “nó hết hồi nào tôi cũng không hay bác sĩ ạ”. Công nhận uống mỗi JEX mà vừa hết đau lưng, vừa hết nhức gối. Nhưng bác sĩ dặn là bệnh thoái hóa nó là bệnh mãn tính nên không có cách nào chữa khỏi hẳn được, phải ăn uống khoa học kết hợp vận động điều độ, với duy trì dùng sản phẩm JEX thì bệnh mới không chuyển nặng.
Cứ thế cô sử dụng JEX ngót nghét gần 10 năm nay rồi, tay chân bẻ vô bẻ ra rất là nhẹ nhàng, xương khớp toàn thân rất là chắc khỏe. Giờ 66 tuổi mà trộm vía trẻ hơn hồi 49, 50 – lúc mà cô bị đau nặng ấy.
Nói chung, tự lo được cho thân già, không còn buồn phiền, lo nghĩ, kiếm cách này cách nọ, thuốc này thuốc nọ để trị bệnh nữa đối với cô là hạnh phúc lớn nhất. Cô chỉ mong ước, từ giờ đến cuối đời cứ túc tắc như vậy, chân tay không đau mỏi nữa xem như tuổi già được an ủi phần nào, chứ cảnh lẻ bóng như cô có bệnh tật thì tủi lắm.